Đời con gái

575 Lượt xem
·
·
07/08/2019

Người xưa có câu “ghét của nào, trời trao của nấy” quả không sai chút nào. Vì hoàn cảnh mà từ nhỏ Lượng đã phải sống nhờ ở nhà ông Chung. Ông Chung hết lòng yêu thương, chăm sóc như bù đắp những bất hạnh, mất mát mà Lượng sớm phải vương mang. Trong khi đó thì bà Lan xem Lượng như cái gai hay la rầy anh, thêm phần cô bé Hạnh thường hay nhõng nhẽo, làm nũng bắt Lượng phải chiều theo ý mình.

Có một lần vì làm trật ý Hạnh mà bà Lan đã không tiếc lời mắng chửi Lượng, quá buồn Lượng bỏ nhà ra đi. May mà ông Chung tìm ra Lượng đang ngủ bụi dưới chân cầu. Cũng kể từ đó, cô bé Hạnh không còn ăn hiếp Lượng nữa, cô bé tự thề với lòng sẽ chung sống hòa bình với Lượng….. cả đời.

Ngày tháng êm trôi…

Cô bé Hạnh hay nhõng nhẽo, làm nũng ngày nào giờ đã lớn khôn càng lớn càng xinh đẹp…. nét đẹp của Thiên Sứ, khiến ai nhìn cũng phải ngẩn ngơ. Còn Lượng cũng đã trưởng thành trở thành một chàng thanh niên rắn rỏi, chững chạc. Trên gương mặt thanh tú kia luôn hiện lên sự trầm tư mặc tưởng. Giờ đã trưởng thành, Lượng muốn tự lo cho cuộc sống của mình, anh xin với ông Chung cho anh được tự lập.

Hơn hai mươi năm sống chung dưới một mái nhà, tình của anh dành cho Hạnh cũng lớn dần theo năm tháng, nó không còn đơn thuần tình cảm của một người anh trai dành cho cô em gái nhỏ nữa. Như có sợi tơ mềm mại đang vuốt nhẹ trái tim anh. Nhưng Hạnh chỉ mãi là giấc mơ của anh.

Ngờ đâu, giấc mơ ấy có ngày cũng trở thành sự thật, trong ngày sinh nhật của ông Chung, Hạnh đã lấy hết can đảm bộc bạch trái tim cho Lượng rõ. Lượng vô cùng vui sướng cũng rất đỗi ngỡ ngàng như không tin vào tai mình, với anh Hạnh là vì sao sáng trên bầu trời mà anh thì chỉ có thể dõi mắt nhìn theo, chứ không bao giờ với tới.

Có trời mới biết, anh hạnh phúc và sung sướng thế nào khi nghe Hạnh nói yêu mình, nhưng lời thốt ra thì lại trái với con tim. Anh từ chối tình Hạnh hay đúng hơn anh không dám vì cho rằng mình không xứng đáng. Thêm phần bà Lan quyết liệt phản đối, càng làm cho Lượng trốn chạy tình Hạnh.

Anh càng chạy, cô càng đuổi theo, cô muốn cho anh biết “dẫu cho mai sau, đời có chông gai hay muôn ngàn hiểm trở, cùng chia sớt nỗi buồn và giữ trọn đời thủy chung”. Hạnh tin rằng sức mạnh tình yêu sẽ bất diệt muôn đời, sẽ giúp cả hai vượt qua mọi trở ngại.

Trước tấm tình chân thật của Hạnh, Lượng không cho phép mình lùi bước nữa, tình yêu này anh sẽ nắm giữ và bảo vệ thật tốt. Sự lạc quan của Hạnh cũng truyền sang anh. Lượng tin rằng rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp.

Tạm thời, để tránh sự phản đối của bà Lan, mỗi lần hẹn hò, Hạnh đều nhờ Hiệp đến chở đi. Bề ngoài cứ như Hạnh đã thuận lòng, quên Lượng và quen Hiệp.

Hiệp – tên công tử nhà giàu, dáng người phong độ nhưng lòng dạ lại hẹp hòi, xấu xa. Hắn cũng yêu Hạnh điên cuồng thì làm sao có thể hai tay dâng cô cho người khác, nhất là kẻ mà hắn xem là kẻ thù không đội trời chung.

Hiệp bắt tay cùng Phước (anh trai của Hạnh) giăng bẫy chia rẽ tình yêu giữa hai người. Khiến Lượng nhầm tưởng Hạnh đã phản bội tình anh, đứng bên ngoài nghe những lời nói mơ hồ của Hạnh mà tim đau nhói. Trong lúc mất bình tĩnh, Lượng đã đánh Hiệp một đấm.

Kết quả Lượng bị tạm giam vì tội gây thương tích nghiêm trọng cho người khác. Chỉ tội cho Hạnh, vào thăm lại bị anh không tiếc lời xua đuổi. Hạnh không biết, cô thật không biết mình đã làm sai điều gì để Lượng có thái độ lạnh lùng như thế. Mỗi một câu nói đều mang theo gai đâm vào lòng cô. Thống khổ, cả người bị sợ hãi bao phủ, vừa chạm phải tầm mắt của anh, cô có cảm giác như bị lăng trì.

Hạnh nghẹn ngào, nước mắt lăn dài, cô thà chính mình là người bị giam giữ, hơn phải đối diện với ánh mắt sắc lạnh và đón nhận tiếng đắng lời cay từ Lượng. Cô giải thích thế nào, nói thế nào Lượng cũng không tin, anh chỉ tin vào những gì mình thấy, những gì mình đã nghe. Nhưng Lượng quên rằng, đôi khi có những việc chính tai mình nghe, chính mắt mình thấy chưa hẳn đã là sự thật.

Anh thà chọn tin Hạnh phản bội tình anh, anh thà chọn tin Hạnh thay đổi, cũng không chọn tin tưởng Hạnh, tin tưởng vào tình yêu của Hạnh. Còn đau đớn nào hơn, Hạnh rời khỏi, lệ rơi không ngừng. Riêng phần ông Chung, chuyện Lượng bị bắt khiến ông vô cùng khổ tâm, bí mật mà ông chôn giấu suốt hơn hai mươi năm cũng đến lúc đem ra ánh sáng.

Đến giờ, mọi người mới biết ông Hậu – người đàn ông có gương mặt xấu xí, luôn bên cạnh động viên, an ủi, ủng hộ tinh thần cho Lượng chính là cha ruột của anh. Vì tình bạn mà ông Hậu hy sinh ở tù để ông Chung được tự do. Nhờ số vàng mà cả hai cướp được nên ông Chung mới có cơ ngơi ngày hôm nay. Điều duy nhất ông Hậu mong muốn là nhờ ông Chung nuôi dạy Lượng nên người.

Sự thật được phơi bày, bà Lan và Phước mới nghe lương tâm mình ray rứt. Phước đến công an đầu thú, kể rõ âm mưu hãm hại Lượng của anh và Hiệp. Nhờ thế mà Lượng được trả tự do. Có phải trải qua sóng gió, thử thách, tình yêu sẽ bền chặt hơn. Biết được mình đã nghi oan cho Hạnh, giờ đây Lượng càng yêu và trân trọng cô hơn.

Lượng như người rơi vào bóng tối tìm lại được ánh sáng. Anh không những có một tình yêu đẹp, thuần khiết mà còn có một tình yêu bao la cao cả như núi thái sơn của hai người cha luôn hết lòng yêu thương anh.



Bình luận

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Nội dung liên quan

12:21
Nỗi nhớ mưa ngâu
06/04/2024
·
167 Lượt xem
12:21
Kiếp phù dung
26/07/2023
·
9760 Lượt xem
12:21
Bí bầu
02/07/2023
·
1548 Lượt xem
12:21
Vết Thương Kỷ Niệm
02/06/2023
·
1577 Lượt xem
12:21
Đứa trẻ mồ côi
11/08/2022
·
2409 Lượt xem
12:21
Một mãnh tình xanh
26/07/2021
·
1611 Lượt xem